Dương Trọng Văn ngày 19 tháng 4 năm 2024
Việt Nam, một đất nước năng động và đầy sức sống, đang hân hoan trong giai đoạn bứt phá kinh tế, vươn lên mạnh mẽ trên trường quốc tế. Những tòa nhà chọc trời sừng sững, những con đường tấp nập xe cộ, và nhịp sống hối hả là minh chứng cho sự phát triển vượt bậc của đất nước. Tuy nhiên, bên cạnh bức tranh hào nhoáng ấy, một góc khuất đầy u buồn đang dần hiện hữu, gieo rắc những lo âu và trăn trở cho tương lai: Bức tranh về sự bất bình đẳng thu nhập ngày càng gia tăng.
Tăng trưởng kinh tế, tưởng chừng như chìa khóa cho một tương lai tươi sáng, lại vô tình tạo ra một khe vực sâu thẳm giữa những người giàu có và phần đông dân cư còn chật vật mưu sinh. Một nhóm nhỏ, nắm giữ quyền lực và nguồn lực, hưởng thụ thành quả ngọt ngào của sự phát triển, trong khi đại đa số người dân vẫn chìm trong vòng xoáy của lo toan, thiếu thốn.
Bức tranh bất bình đẳng này hiện hữu rõ nét trong từng ngóc ngách của đời sống. Ở những thành phố sầm uất, những khu biệt thự sang trọng mọc lên san sát, những chiếc xe hơi hạng sang lướt đi trên những con đường rộng thênh thang. Trong khi đó, ở những vùng quê nghèo, những ngôi nhà tranh vách đất vẫn nhan nhản, những con đường đất gồ ghề chìm trong bụi bặm, và những đứa trẻ thơ phải dãi nắng dầm mưa mưu sinh.
Bất bình đẳng thu nhập không chỉ là vấn đề về vật chất, mà còn là vấn đề về tinh thần. Những người nghèo thường xuyên phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống, lo lắng về cơm áo gạo tiền, thiếu thốn về cơ hội học tập và phát triển. Họ cảm thấy bị tước đoạt cơ hội, bị đối xử bất công, và dần dần mất đi niềm tin vào cuộc sống.
Bức tranh bất bình đẳng này tiềm ẩn nhiều nguy cơ cho sự phát triển chung của đất nước. Nó có thể dẫn đến:
Bất ổn xã hội: Khi người dân cảm thấy bị tước đoạt cơ hội và bị đối xử bất công, họ có thể dễ dàng nảy sinh bức xúc, dẫn đến bất ổn xã hội và ảnh hưởng đến an ninh trật tự.
Gia tăng tội phạm: Túng quẫn, thiếu thốn và bế tắc có thể đẩy người dân vào con đường phạm pháp, ảnh hưởng đến an ninh xã hội và làm giảm niềm tin của người dân vào chính quyền.
Suy giảm sức khỏe: Điều kiện sống thiếu thốn, y tế hạn chế khiến người nghèo dễ mắc bệnh tật, ảnh hưởng đến sức khỏe và năng suất lao động.
Giảm tính di động xã hội: Khi cơ hội giáo dục và việc làm phụ thuộc vào thu nhập, những người sinh ra trong gia đình nghèo khó có ít khả năng vươn lên và thay đổi cuộc sống, tạo nên vòng xoáy bất bình đẳng dai dẳng.
Để giải quyết vấn đề bất bình đẳng thu nhập, cần có sự chung tay góp sức của cả hệ thống chính trị và xã hội. Chính phủ cần ban hành những chính sách cụ thể, thiết thực để:
Cải thiện tiếp cận giáo dục và dịch vụ y tế: Đảm bảo mọi người dân, bất kể thu nhập hay địa vị, đều có cơ hội tiếp cận giáo dục chất lượng và dịch vụ y tế tốt.
Phát triển thị trường lao động linh hoạt: Tăng cường đào tạo nghề, tạo môi trường thuận lợi cho người lao động tìm kiếm việc làm phù hợp, đồng thời khuyến khích doanh nghiệp trả lương xứng đáng với năng lực và đóng góp của người lao động.
Hoàn thiện hệ thống thuế: Rà soát, điều chỉnh chính sách thuế để đảm bảo tính công bằng, tránh tình trạng trốn thuế, lách thuế của người giàu.
Bên cạnh chính sách của chính phủ, sự chung tay góp sức của cộng đồng cũng đóng vai trò quan trọng. Các tổ chức phi chính phủ, doanh nghiệp và cá nhân cần chung tay hỗ trợ người nghèo, tạo điều kiện cho họ học tập, phát triển kỹ năng và có cơ hội vươn lên.
Mỗi người dân cũng cần ý thức được trách nhiệm của bản thân trong việc chung tay xóa bỏ bất bình đẳng thu nhập. Hãy cùng nhau chung tay góp sức để xây dựng một xã hội công bằng, văn minh, nơi mọi người đều có cơ hội phát triển và hưởng thụ thành quả của sự phát triển chung.